Biển trên trời

Những lời mời gọi hấp dẫn nhất và nổi tiếng nhất của Kim Đỉnh chính là "Phật quang Nga Mi". Đó là một khoảnh khắc, đứng trên đài cao nghìn dặm ta chợt thấy một cầu vồng hình tròn bảy sắc rực rỡ hiện lên trên không trung giữa mây ngàn như hào quang của bồ tát hiển linh hình trong niềm tin vào cõi vĩnh hằng. Trong giây phút gặp gỡ thiêng liêng ấy đã từng có nhiều phật tử cảm ngộ, dâng trào bèn lao người xuống vực thẳm để cởi bỏ tấm thân phàm tục cho linh hồn bay thoát lên cõi Niết Bàn. Vách đá ấy được mang tên "vách cả thân". Và triều đình nhà Minh, nhà Thanh kia đã phải nhiều lần cho làm rào chắn, lưới chặn... Dĩ nhiên không phải ai đến đây cũng có cơ duyên được chiêm ngưỡng Phật quang: một năm chỉ có khoảng 70 ngày có thể xuất hiện hiện tượng ánh sáng đặc biệt này trong những khoảnh khắc hết sức bất ngờ dưới ánh mặt trời trên núi cao.

Kim Đỉnh 2

Đường lên Kim Đỉnh rất hiểm trở, qua hơn 52km đường đèo liên tiếp nối vào nhau những đoạn chữ s, chừ z, chữ U không ngừng gây cảm giá mạnh. Đến câu số thứ 45, người ta phải lắp xích vào bánh xe để có thể lăn bánh trên đường đèo trơn trợt vì băng tuyết... Xe dừng. Đó là một khu trượt tuyết vừa qua một mùa đông hoạt động sôi nổi mà dấu tích còn hiện rõ trên những băng rôn vui nhộn căng khắp nơi với biểu tượng một chú khỉ Nga Mi đang chơi trờ trượt tuyết. Tất cả chúng tôi "hành quân" lên núi trong cái rét khoảng -5°c. Băng lao xao dưới mỗi bước chân. Chung quanh biển tuyết lấp lóa. Sau hai cây số thở ra khói, chúng tôi đến một trạm xe cáp. Mỗi chiếc có thể chứa đến 55 người khách và một người hướng dẫn. Xe cáp đưa chúng tôi đến Kim Đỉnh sau 10 phút "bay" lên trời!

Lúc này khoảng giừa trưa. Dĩ nhiên chúng tôi chẳng hi vọng gì có được cơ duyên nhìn ngắm Phật quang với cái đạo hạnh "điểm âm" của mình. Nhưng thật bất ngờ, chúng tôi lại được đón tiếp bằng một cảnh đẹp khác của Kim Đỉnh: biển mây!

Kim Đỉnh

Mây dồn tụ lại thành biển treo ngang đỉnh núi. Từ trên cao nhìn xuống, trời xanh trong vạn dặm. nối với biển mây bằng một đường chân trời thanh khiết vô biên. Biển mây tầng tầng lớp lớp vô bờ như khối bạc khổng lồ mênh mông không biết từ nguồn đâu chảy về khơi đâu, có lúc sôi lên ‘như dòng thác, có lúc gối lên như núi đá... Biển mây cuồn cuộn sóng bạc không có âm thanh nhưng vẫn dội vào lòng ta tiếng vỗ của sự lặng thinh. Biển mây không tắm mát thịt da nhưng càng nhìn lâu ta càng thấy mình như được gột rửa bao bụi hồng trần... Chúng tôi ăn trưa trên một khách sạn ba sao neo mình trên Kim Đỉnh, ăn mà cứ thấy mình như đang trôi bồng bềnh giữa trời mây.

Viết bình luận