Suy nghĩ về tấm gương vượt lên số phận thành công trong học tập

BÀI LÀM

Có những con người không may mắn khi chào đời. Tạo hoá đã thật bất công với họ. Trong số ấy, cũng không ít người chấp nhận số phận, thở ngắn than dài ngậm ngùi cho qua ngày tháng. Nhưng, vẫn rất nhiều người trong số họ đã không chấp nhận sự bằng lòng, họ đã dũng cảm và bền bỉ vượt lên sự an bài của tạo hoá. Thật đáng quý.

Một Nguyễn Ngọc Kí liệt cả hai tay vẫn kiên trì tìm cách viết bằng chân. Từ chỗ viết được đến viết đẹp là cả một quá trình. Không dừng lại ở đó, anh còn quyết tâm thực hiện giấc mơ đại học. Và giấc mơ ấy đã trở thành hiện thực của đời anh. Để hôm nay, anh trở thành thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí trên giảng đường Sư phạm. Đó còn là một Nguyễn Minh Phú, nạn nhân của chất độc màu da cam, mất cả hai tay từ khi cất tiếng khóc chào đời, không chịu thua số phận, vươn lên học tốt và học giỏi, giúp đỡ gia đình. Họ là những tấm gương vượt lên số phận, học tập thành công thật đáng để cho ta ngưỡng mộ, tự hào.

vượt lên số phận

Ớ họ, cái đáng quý nhất chính là nghị lực, ý chí vươn lên không ngừng. Sự thua thiệt vốn rất dễ dẫn con người đến mặc cảm tự ti. Từ đó, không còn ham muốn, ước mơ, hoài bão. Con người sống lay lắt, trông chờ vào lòng thương hại của người khác. Không, không phải là sống mà chỉ là tồn tại. Những tấm gương ấy đã không nằm trong số đó. Tạo hoá không công bằng đối với họ nhưng chưa có nghĩa là đã lấy của họ tất cả. Họ vẫn còn một trái tim, một khối óc. Họ vẫn có thể sống đàng hoàng, tự tin như bao nhiêu người khác nếu như họ biết vươn lên, chiến thắng số phận. Vâng, chính tình yêu và niềm tin vào cuộc đời đã tiếp thêm cho họ ý chí và nghị lực. Để rồi, chính sức mạnh ấy đã không phụ lòng những con người thua thiệt. Hạnh phúc đã mỉm cười với họ. Dẫu hạnh phúc có đến muộn hơn, chật vật hơn nhưng dư vị của nó vẫn không vì vậy mà kém ngọt ngào hơn người khác.

Những tấm gương vượt lên số phận, thành công trong học tập ấy không chỉ giúp ta thấm thía giá trị của ý chí và nghị lực mà còn hiểu sâu hơn ý nghĩa về một cuộc sống có ý nghĩa. Có lẽ, hơn ai hết, họ hiểu rằng, cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi ta biết sống có ích, sống đẹp với nó. Sự thua thiệt lúc này lại trở thành phép thử đối với tình yêu cuộc sống trong mỗi trái tim con người ấy. Vậy nên, họ đã không chịu an bài trước số phận. Họ đã chứng tỏ được rằng, cuộc đời vẫn rất cần đến sự có mặt của họ trên cõi thế gian này. Những gì họ đã làm, đang làm và sẽ làm vẫn đang từng ngày, từng phút, từng giây góp mật cho đời. Sự đóng góp của họ thật đáng để chúng ta soi ngắm lại chính mình.

Thật buồn khi trong chúng ta, những học sinh, sinh viên được tạo hoá ban tặng, ưu ái nhiều điều vậy mà một số họ lại chỉ biết ăn chơi, hưởng thụ. Xem nhẹ việc học tập trau dồi đạo đức, nhân cách làm người, họ lao vào các cuộc chơi và tỏ ra rất tự hào khi thấy mình sành điệu. Được khuyên nhủ, nhắc nhở, họ lại cười chế nhạo vào những tấm gương cao đẹp ấy và buông ra những lời bất nhẫn. Thật đáng tiếc!

Hiểu vậy, biết thế để mỗi người trong chúng ta, nhất là thế hệ trẻ càng phải hiểu mình phải sống ra sao, sống thế nào cho xứng với chân giá trị làm người. Soi vào những tấm gương cao cả ấy để không ngừng hoàn thiện bản thân. Con đường dẫn đến thành công không bằng phẳng bao giờ. Vậy nên, càng phải thấm rằng: “Trên đường thành công không có vết chân của kẻ lười biếng”. Trên vạn dặm, hãy biết chọn một dặm đường và đi cho đến. Để một lúc nào đó quay nhìn lại, ta hiểu rằng, cuộc đời này đã có gương mặt của ta.

Tương lai đang đợi chờ ta phía trước. Để có một tương lai rạng rỡ, mỗi chúng ta hãy sống nhiệt tình và trọn vẹn với hiện tại. Dẫu những ngày ta đang sống còn gian khổ, khó khăn đến mức nào thì cũng hãy vững tin mà sống. Bạn hãy tự đi trên đôi chân của chính mình, chắc chắn bạn sẽ tới cái đích mà bạn muốn!

Viết bình luận