Những bài học từ thiên nhiên

BÀI LÀM 1

Thiên nhiên là bà mẹ lớn của vạn vật, đặc biệt là của con người. Thiên nhiên không chỉ cung cấp cho ta của cải vật chất như đất đai, cây cối, nguồn nước, thức ăn,... mà nó còn dạy cho ta những bài học quý báu của cuộc sống. Tôi mới nhận ra một bài học tuyệt vời từ một hiện tượng đặc biệt của tự nhiên. Bài học ấy tôi đã được học nhiều trong sách vở nhưng đến tận bây giờ tôi mới thực sự hiểu nó. Bạn có muốn biết không?

Bài học từ thiên nhiên

Chuyện kể rằng, ở bên Pa-le-xtin có hai biển hồ lớn cùng bắt nguồn từ sông mẹ Gioóc-dan, đó là biển Chết và biển Ga-li-lê. Biển Chết đúng như tên gọi của nó, không có sự sống nào. Nước trong hồ không có một loài cá nào có thể sống nổi, mà người uống vào cũng sẽ bị bệnh. Trái lại, nước trong biển Ga-li-lê lúc nào cũng trong mát, ngọt lành, là môi trường sống thuận lợi cho cây cỏ và tôm cá. Ai ai cũng thích biển Ga-li-lê vì sự sống nơi đây luôn luôn nhộn nhịp. Bạn sẽ hỏi tôi tại sao hai biển hồ cùng bắt nguồn từ sông mẹ Gioóc-đan mà lại khác nhau đến thế? Tại sao ư? Lí do rất đơn giản: biển Chết tham lam chỉ muôn giữ nước lại cho riêng mình, không san sẻ cho ai khác nên dòng nước trong lòng nó mặn đến nỗi sự sống không thể sinh sôi. Ngược lại, biển Ga-li-lê sau khi nhận được nguồn nước trong lành, nó lại mở lòng mình, tràn qua các sông lạch khác. Biển Ga-li-lê cho nước đi vào nơi khác và cũng nhận nước từ các nơi khác đổ về. Vì vậy, nước trong biển hồ này luôn sạch, mang lại sự sống cho cây cối, muông thú và con người.

Câu chuyện tôi kể với bạn không chỉ là một bài học thú vị về địa lí mà còn là bài học sâu sắc về cách mà con người cần phải sống với nhau. Trong đời sống, con người luôn luôn cần phải có sự sẻ chia, yêu thương lẫn nhau. Phải chăng đó chính là cách sống, cách hành xử quan trọng nhất mà mỗi người cần có?

Trong cuộc sống, chia sẻ không đơn thuần chỉ là cho và nhận. Trong gia đình, đó là sự quan tâm, lo lắng, săn sóc, lắng nghe của cha mẹ với con cái, của vợ với chồng, của người lớn với trẻ nhỏ, của anh chị với các em; với hàng xóm láng giềng đó là sự cảm thông, san sẻ mỗi khi “tối lửa tắt đèn”, là sự giúp đỡ nhau mỗi khi gặp hoạn nạn. Còn trong xã hội, sự chia sẻ mang tính chất rộng hơn, lớn lao hơn, đó là sự sẻ chia bát cơm manh áo với đồng bào gặp nạn, là sự xót thương, che chở, đồng cảm với những số phận kém may mắn... Sự sẻ chia không phân biệt chủng tộc, giai cấp, lãnh thổ, quốc gia. Từ em nhỏ đến cụ già đều cần sẵn sàng chia sẻ yêu thương. Bạn có thể dễ dàng bắt gặp trên phố những em nhỏ tươi cười chia sẻ với nhau từng mẩu bánh, viên kẹo hay một thanh niên nhường chỗ cho cụ già trên xe buýt hoặc hình ảnh những ông lão, bà lão cùng khoác tay nhau qua đường,... Những người sẻ chia và nhận chia sẻ đều hạnh phúc.

Sự chia sẻ không chỉ là việc cho đi hay nhận lại những của cải vật chất mà còn là sự trao gửi những giá trị tinh thần, những niềm tin yêu. Đôi khi sẻ chia là sự im lặng, lắng nghe. Mà cũng có khi, nó chỉ là ánh nhìn động viên hay một nụ cười hé nở trên môi. Sự sẻ chia đôi khi thật nhỏ bé nhưng nó lại có sức mạnh rất lớn. Một nụ cười cũng đủ làm người khác ấm lòng, một ánh nhìn cũng giúp người ta có thêm nghị lực, sự lắng nghe cũng giúp người khác vơi đi nỗi lòng. Sự sẻ chia thực sự làm cho con người thấy nhẹ nhõm, thoải mái.

biển chết

Sự sẻ chia không làm bạn nghèo đi, thậm chí nó còn làm bạn trở nên giàu có. Hãy tưởng tượng bạn có một món tiền rất lớn, bạn giữ khư khư nó cho riêng mình. Trong khoảng khắc nào đó bạn có thể thấy mình giàu nhưng rồi sau đó bạn sẽ nhận ra mình thật nghèo khổ bởi bạn cô đơn và không có hạnh phúc. Nếu bạn đem một phần số tiền đó chia sẻ với những người kém may mắn, những người gặp hoạn nạn, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn bởi người ta nói “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”, số tiền nhỏ của người giàu sẽ là số tiền lớn với người khó khi hoạn nạn. Món tiền nhỏ ấy có thể giúp họ vượt qua khó khăn, trang trải cuộc sống. Điều đó đồng nghĩa với việc bạn đã mang lại hạnh phúc cho nhiều người. Một bà mẹ đã từng dạy con: “Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con”. Nếu bạn cho hạnh phúc bạn sẽ nhận lại được hạnh phúc. Niềm hạnh phúc bạn nhận được sẽ làm bạn cảm thấy mình thực sự là người giàu có. Bạn sẽ thấy cuộc sống tươi đẹp và mến yêu cuộc sống hơn. Sự sẻ chia là sợi dây vô hình, có sức mạnh kì diệu. Nó gắn kết người với người. Nó làm cho mọi người gần nhau hơn, hiểu nhau hơn, cảm thông và yêu quý nhau hơn. Con người sống với nhau rất cần sự yêu thương, san sẻ. Yêu thương, san sẻ chính là hạt giống của tâm hồn mỗi người. Những người biết san sẻ, yêu thương sẽ luôn cảm thấy tâm hồn mình giàu có như nước trong lòng biển Ga-li-lê. Còn những người khư khư giữ lấy những gì mình có và chỉ biết đến mình thì sự sống trong họ sẽ dần héo khô, chết dần chết mòn như nước trong biển Chết vậy.

Bạn à, người ta nói: “Trí tuệ giàu lên vì những gì nó nhận được, trái tim giàu lên vì những gì nó cho đi”. Con người sống với nhau cần có sự chia sẻ bởi: “Một ánh lửa chia sẻ là một ánh lửa lan toả. Đôi môi hé mở mới thu nhận được nụ cười. Bàn tay có mở rộng ban trao, tâm hồn mới tràn ngập vui sướng”. Đó là bài học mà tôi nhận được từ thiên nhiên. Thiên nhiên thực sự đã gieo vào hồn ta những mầm ươm tươi tốt, đã tặng ta những món quà nhiệm màu của cuộc sống. Bạn hãy tìm hiểu, cảm nhận và cùng chia sẻ những món quà thú vị của cuộc sống nhé!

 

BÀI LÀM 2

- Một buổi chiều mùa thu mát mẻ, có một vài chú ong nhỏ bay tới một khu rừng rộng lớn. Chúng nhất trí sẽ làm tổ và cùng nhau sinh sống tại đây. Cô Ong Mật xinh đẹp được tôn làm nữ vương, cai trị vương quốc rộng lớn này.

- Biết Tuốt? Biết Tuốt! Cậu đọc cái gì thế? - Mít Đặc ngước nhìn Biết Tuốt.

Biết Tuốt đẩy cái gọng kính lên cao, tròn mắt:

- Ơ hay, bài học ngày mai của chúng mình đấy, cậu chưa đọc à?

- Chưa, nhưng mà nghe hay nhỉ? Bài gì đấy? Giảng cho tớ đi! - Mít Đặc nài nỉ.

- Được thôi! Đi theo tớ nào!

Biết Tuốt kéo Mít Đặc ra ngoài vườn, gió mát rượi.

ong

Cậu nhìn kìa - Biết Tuốt chỉ tay về phía một cành cây, trên đó treo lủng lẳng một tổ ong - bài đó tên là: “Bài học từ những chú ong”. Cậu nhắm mắt lại đi và trong khi tớ kể cho cậu, cậu hãy tưởng tượng nhé!

Cả các bạn nữa, hãy tưởng tượng cùng Mít Đặc.

Rồi Biết Tuốt bắt đầu kể:

Nữ vương Ong Mật cai trị cả một bầy ong với dân số lên đến bảy tám chục ngàn. Khác với con người, Ong Mật không cần phó lãnh tụ, không cần phòng điều hành, không cần phòng tổ chức hành chính,... cô vẫn có thể cai trị được đất nước của mình. Cậu đừng khinh thường nhé, cộng đồng dân cư ong không bao giờ xảy ra đấu đá hay tranh chấp nội bộ đâu. Trái lại, các chú ong luôn đoàn kết, tận tâm phục vụ nữ vương. Ví dụ như những cô ong thợ đảm đang chẳng hạn, chúng có nhiều việc lắm: Xây tổ này, tìm mật này và chăm sóc nữ vương nữa. Vậy mà không cần ai bảo ai, tất cả đều tự nguyện làm và làm tốt công việc của mình.

- Ôi, kì diệu quá! - Mít Đặc reo lên - Vậy mà con người lại có nhiều lúc xích mích nhau, hay tị nạnh nhau, chúng mình phải học tập vương quốc của Ong Mật thôi.

- Hì hì, thông minh đấy. Nghe tiếp này - Biết Tuốt lại đẩy gọng kính lên cao - cậu có tin được rằng một cô Ong Thợ mỗi ngày đến được 1500 bông hoa không? Ong rất chăm chỉ và siêng năng. Để làm một bình mật nặng 5 kilôgam, ong phải thực hiện vô số chuyến bay mà tổng chiều dài tương đương với sáu vòng Trái Đất cơ đấy! Và đương nhiên nữ vương Mật Mật sẽ thưởng cho những cô ong đó rồi! Tất nhiên nữ vương cũng lo khuyên thần dân của mình nhớ giữ gìn sức khoẻ nữa. Còn cậu thì sao?

- Ôi, cậu làm tớ xấu hổ quá! - Mít Đặc lè lưỡi - Tớ biết rồi, từ nay tớ sẽ chăm chỉ hơn!

- Ơ kìa, cậu nói tiếp đi! - Mít Đặc giục - Nó đã thực sự bị câu chuyện về loài ong cuốn hút.

- Ong còn biết chia sẻ với bạn bè nữa! Hãy tưởng tượng xem một chú ong khi phát hiện ra những bông hoa tuyệt đẹp, chú sẽ làm gì? Không hề ích kỉ giữ riêng cho mình đâu nhé, chú sẽ về thông báo với bạn bè ngay. Và cách thông báo với bạn bè cũng thật đặc biệt: Nó sẽ khiêu vũ, nhảy vòng tròn nếu nguồn thức ăn ở trong phạm vi bán kính 80 mét, nếu nó nhảy hình số tám thì thức ăn ỗ xa hơn. Trên đường đi lấy mật chúng nhảy điệu tango; khi phát hiện hoa tràm chúng nhảy điệu slow; khi gặp loài người, chúng chuyển sang điệu lambada. Thật là những diễn viên múa tài ba! Chúng múa như để thể hiện niềm hạnh phúc khi được chia sẻ cho bạn bè bí mật của chúng.

- ồ! Vậy nữ vương Ong Mật chắc phải hạnh phúc lắm nhĩ? - Mít Đặc tròn mắt.

- Dĩ nhiên rồi, nữ vương luôn khuyến khích những đức tính tốt đẹp của thần dân mình mà. Tiếp tục nhé!

- Nhiều thế cơ à?

- ừ, nghe tiếp này... ngưng một lát, Biết Tuốt lại chậm rãi: Lần này tuyên dương các chú Ong Đực nhé.

Chuyện là thế này: khi ong chúa đẻ trứng, những trứng được thụ tinh sẽ phát triển thành ong cái, còn trứng không được thụ tinh sẽ phát triển thành ong đực. Vậy mà ong đực chẳng hề tị nạnh gì cả, chúng vẫn làm tròn nhiệm vụ của mình đấy thôi! Vậy mà số phận nghiệt ngã đâu có buông tha ong đực, bởi ngay khi giao phối với ong chúa, chúng sẽ chết. Nhưng chúng chết mà không hề hối hận, chúng vẫn hạnh phúc khi được làm bố, dù chỉ được làm bố vẻn vẹn có một lần rồi chết. Có thể nói đó là một sự hi sinh vô cùng lớn lao của ong đực dành cho con cái mình.

bài học từ ong

- Cảm động quá! Không ngờ ong đực lại giàu đức hi sinh đến vậy - chúng có thể làm được một công việc vô cùng cao cả mà không phải ai trong xã hội loài người cũng làm được - Mít Đặc buông tiếng thở dài.

- Thôi nào - Biết Tuốt vỗ vai cậu bạn - đừng buồn, bởi ong đực tự chọn số phận của mình mà, nên chúng không hề hối hận. Vả lại, nữ vương Ong Mật đã trao cho chúng những huân chương vô cùng cao quý dành cho những công hiến của ong đực rồi.

- ừ, nữ vương Ong Mật thật tốt.

- Còn một đức tính nữa của loài ong mà chúng ta cần học tập.

- Cậu nói tiếp đi - Mít Đặc sốt ruột.

- Một ngày nọ, có một lão gấu hung ác đi qua và lão trông thấy tổ ong lớn lủng lẳng trên cây. Lão gấu thèm nhỏ dãi khi nghĩ đến những giọt mật thơm ngon và quyết định sẽ chiếm hết mật của tổ ong. Nhưng thương thay, trí khôn lão lại tỉ lệ nghịch với trọng lượng cơ thể. Thay vì tìm một cách gì hay ho, lão lại đi tìm một cây gậy.

- Rồi ra sao nữa? Tổ ong sẽ ra sao? - Mít Đặc sốt sắng.

Ngay khi phát hiện có kẻ đang tấn công, đập phá tổ mình, ong chúa, Ong Mật lập tức lập hợp cả đàn lại, chuẩn bị nghênh chiến. Những cô Ong Cái đảm đang hiền thục thường ngày giờ đứng trước nguy cơ mất vương quốc, bỗng vụt biến thành những chiến sĩ dũng cảm. Tất cả đều xung trận. Bầy ong bao vây kẻ thù, không sợ hiểm nguy. Cách duy nhất để tấn công lão gấu là đốt. Nhưng, trớ trêu thay, khi đốt, chúng sẽ chết.

- Sao? Sao? - Mít Đặc giật mình.

- Vì ngòi đốt của ong gắn liền với ruột, nên khi chúng đốt, ngòi sẽ bị cắm vào con gấu, làm ong bị đứt ruột, và chúng chết.

Cổ họng Mít Đặc nghẹn đi, nó không nói được gì.

- Phải! Có thể nói đó là một hành động cực kì dũng cảm của ong: dũng cảm đối mặt với cái chết. Chúng sẵn sàng hi sinh để mang lại một vương quốc hoà bình cho các thần dân khác và cho thế hệ mai sau. Hãy so sánh với những loài động vật khác, ví dụ loài cá mập. Ngay từ khi còn trong bụng mẹ, những cá mập con đã ăn thịt lẫn nhau để cuối cùng chỉ còn lại một con duy nhất nằm trong bụng mẹ. Hay như sư tử: sư tử đực có thể cắn chết con của mình để đòi con cái có thời gian chăm lo cho mình. Vậy là dù ở bậc thang tiến hoá cao hơn, nhưng một số loài lại cắn xé lẫn nhau để sinh tồn. Còn ong, chúng cũng sinh tồn nhưng không ích kỉ như thế. Chúng dũng cảm đối đầu với hiểm nguy, thậm chí sẵn sàng hi sinh tính mạng để bảo vệ sự sinh tồn của vương quốc.

- Một người vì mọi người, thật đáng khâm phục!

- ừ chính vì thế, nữ chúa Ong Mật đã tổ chức quốc tang dành cho những chú ong dũng cảm và nữ chúa đã khóc, nước mắt cô tuôn như mưa. Nhưng hoà bình đã lập lại và khi nữ chúa nhìn vào những quả trứng sắp nở, cô lại mỉm cười bởi cô biết thế hệ mới của vương quốc sẽ được sống trong hoà bình.

- Thật kì diệu! Biết Tuốt ơi, chắc tớ không bằng một chú Ong mất!

- Vậy thì cậu hãy luyện tập những đức tính ấy ngay từ bây giờ đi! Hãy tôn ong làm thầy! Cùng liệt kê nào, những đức tính gì nhỉ?

- Một là đoàn kết này - Mít Đặc nói.

- Tiếp đi..

- Hai là chăm chỉ. Và ba là chia sẻ.

- Cố lên, bốn là gì? - Biết Tuốt hỏi.

- Bốn là... A, nhớ rồi, là hi sinh.

- Và cuối cùng là gì?

- Là dũng cảm - Mít Đặc reo lên.

- Tốt! - Biết Tuốt cười tít - cậu hiểu bài nhanh đấy, vậy là đã chuẩn bị xong bài ngày mai rồi.

- Vậy còn các bạn thì sao? Các bạn đã cùng Mít Đặc và Biết Tuốt ra vườn, cùng Mít Đặc nhắm mắt lại tưởng tượng, cùng Mít Đặc nghe Biết Tuốt kể chuyện về các đức tính của loài ong, và bạn sẽ nghĩ gì? Hãy cùng nghiền ngẫm câu chuyện trên cùng Mít Đặc nhé, bởi lẽ loài ong nhỏ bé đã dạy ta một bài học vô cùng đáng quý và bổ ích đấy!

Mít Đặc ngáp ngắn ngáp dài trước đống bài tập trước mắt, nó đưa mắt qua cửa sổ tận hưởng khung cảnh thiên nhiên rực rỡ bên ngoài và làn gió hiu hiu thổi qua kẽ lá. Thế rồi cái tai nó nghe được một âm thanh “vi vu” vui tai. Đó là một chú Ong.

Có lẽ ong đang chăm chỉ đi kiếm mật và Mít Đặc dường như không tin vào mắt mình nữa: chú Ong đang nhảy điệu lambada, như chào nó. Mít Đặc mỉm cười, nó vươn vai cho tỉnh táo lại, bởi đống bài tập đang ở trước mắt vẫn đang chờ nó.

Viết bình luận